Saturday, July 3, 2021

V #14. Làm thế nào để tránh mất trí nhớ tuổi già?

Cần hiểu rằng tất cả chúng ta bước vào cuộc đời này để học hỏi. Học tập nghĩa là nhận thức và giải phóng những trở ngại. Người theo đuổi một cuộc sống dễ dàng thực ra không biết mình muốn gì. Cái gọi là cuộc sống dễ dàng - đó là một con đường không trở ngại. Chỉ kẻ ngốc mới có một cuộc sống vui tươi, một cuộc sống không trở ngại. Bạn có muốn một cuộc sống như vậy không?

Người càng khao khát cuộc sống dễ dàng thì càng thu hút những gì anh ta mong muốn, cho đến khi tâm trí người đó thoái triển tới cấp độ của một kẻ ngốc. Hãy nhìn những phụ nữ cao tuổi bị suy giảm trí nhớ, xơ vữa động mạch não và cuối cùng, là chứng mất trí nhớ tuổi già  - họ đã có được những gì họ hằng mong ước. Cuộc sống đã chuẩn bị cho họ nhiều trở ngại, để họ học cách cảm nhận niềm vui từ những việc làm và thành quả của mình, nhưng họ chỉ biết thở dài về một cuộc sống vàng son, cho đến khi cơ thể mang tới cho họ những gì họ khao khát. Bây giờ thì chẳng còn rắc rối, bởi vì không còn trí nhớ, điều mà chúng ta gọi là lý trí. Chuyện này ít xảy ra hơn với nam giới.

Người mong chờ ngày mai, bất kể những khó khăn của cuộc đời, và đặc biệt là mong chờ một ngày mai vì chính những khó khăn này, thì trí óc sẽ minh mẫn cho đến khi đầu bạc răng long.

Không được tước bỏ của bản thân cũng như của người khác những khó khăn được mời đến để thử thách và chỉ dạy chúng ta. Người mong muốn đối xử thật tốt với những người khác, làm tất cả mọi thứ cho người khác, đang không cho phép người kia nỗ lực, anh ta đang làm điều không tốt vì đã tước đi kinh nghiệm sống của người kia. Người ta sẽ không nói lời cảm ơn anh ta. Ví dụ, nếu một đứa trẻ muốn trở nên thông minh, thì sự quan tâm quá mức từ người mẹ hoặc người cha sẽ khiến đứa bé tức giận, vì nó không muốn trở thành một kẻ ngốc trong cuộc đời. Cha mẹ cần hiểu điều này, và không coi trẻ là kẻ vô ơn.

Tất nhiên, cũng có những kẻ lười biếng, thích tiện nghi, họ vui vẻ cho phép người khác phục vụ mình, và không hề lo lắng khi mình chậm trễ trong phát triển tâm trí. Bất cứ ai, dưới vỏ bọc của một người tốt, tạo điều kiện cho sự ngu ngốc này, sẽ bị cuộc sống trừng phạt, vì cuộc sống là nơi tích lũy trí tuệ. Cuộc sống không hỏi bạn có biết điều gì là tốt và điều gì là xấu, nó chỉ dạy bạn mà thôi. 

Cũng có những người quá tích cực, làm tất cả để tiến lên trong cuộc sống. Tôi nhìn họ, lắng nghe và lấy làm ngạc nhiên làm sao những người này có thể thực hành việc tha thứ. Sự tha thứ nên là điều thiêng liêng, giống như bản thân cuộc sống, và không thể thấm nhuần trong vội vã. Sự tha thứ vội vàng giống như một lời hứa lịch sự nhưng lập tức bị lãng quên, khi người ta muốn thể hiện tính cách của mình.

Khi một người ngạo mạn trong giận dữ thì sự tha thứ, với tất cả những điều thánh thiện của nó, sẽ chỉ là vô ích. Thượng đế thấy rằng người này không muốn thay đổi. Sự bình an trong tâm trí có ý nghĩa gì nếu điều anh ta cần là chủ nghĩa vật chất, một cuộc chạy đua với những trở ngại! Anh ta muốn thể hiện quyền uy của mình để tỏa sáng trong ánh hào quang của nể trọng.  

Người này nói rất hay, cùng với sự tôn kính, về tình yêu thương và sự tha thứ, khiến người khác phải kinh ngạc, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, người này bắt đầu mắng mỏ một kẻ không hiểu hoặc không muốn hiểu mệnh lệnh của anh ta. Cho dù đối tượng là một đứa trẻ hay một nhân viên cấp dưới, người này không thể hành xử đẹp đẽ, bởi vì nếu không làm vậy thì kẻ khao khát quyền lực sẽ không thể hét ra uy quyền.

Việc cai trị có thể được thực hiện theo nhiều cách khác nhau, trên bản thân bạn và trên những người khác. 

Một ví dụ từ cuộc sống

Có lần tôi điều trị cho một người đàn ông bị suy thận, người này đã nói rất hay về sự tha thứ và việc sức khỏe của anh ta được cải thiện như thế nào nhờ sự tha thứ. Những thay đổi trong cơ thể của anh, đặc biệt là ở gan, là rất lớn, nhưng không đủ để cải thiện đáng kể tình trạng sức khỏe.

Tôi nói rằng niềm tin của anh vào sức mạnh của sự tha thứ còn yếu và quá hời hợt, nhưng người đàn ông bác bỏ, bởi vì theo anh ta, lý thuyết này rất đúng, và anh đã bắt đầu hiểu cuộc sống theo cách hoàn toàn khác. Đó là một người đàn ông tử tế, lịch thiệp. Một giây tiếp theo, anh ấy đã nói về việc cấy ghép thận. Tôi đã không thể thuyết phục người đàn ông này rằng thận sẽ lành nếu anh ta nhớ lại và giải phóng những nỗi sợ hãi của mình - những nỗi sợ mà anh đã muốn vượt qua bằng sự tức giận, cũng vậy thận sẽ lành nếu bằng cách tha thứ, anh giải thoát được mình khỏi sự đấu tranh khốc liệt trong cuộc sống. 

Người đàn ông hiểu rằng để vượt lên trên cái xấu, người ta phải xấu hơn, và để vượt lên trên nỗi sợ hãi, người ta phải trở nên hung ác. Khi có bất kỳ sự bất công nào xảy ra, anh đều phản ứng hết sức dữ dội. 

Một ngày nọ, anh đến với đứa con trai mười tuổi của mình. Cậu bé ngoan ngoãn, rất yên lặng, ngồi và lắng nghe những gì người ta nói với bố. Đó là một đứa trẻ sợ sệt, bị huấn luyện khắc nghiệt. Nhân tiện phải nói rằng điều mà trẻ em sợ nhất là cái chết của cha mẹ. Tôi đã thấy người bố hời hợt đến thế nào khi nghe tôi nói - những lời nói nhằm giúp anh ta chữa lành, và cảm thấy nỗ lực của mình là vô ích. Đột nhiên người đàn ông hét to một cách đáng sợ: ‘Con trai, hãy lắng nghe điều những người thông minh nói, và học hỏi để không mắc phải những sai lầm tương tự trong cuộc sống!’. Anh ta không nhận thấy rằng ngay lúc đó tâm trí của cậu con trai đã bị ngắt - giọng điệu thô lỗ khiến cậu bé sợ hãi và tức giận, cậu không thể tiếp nhận lời khuyên tốt lành của cha mình. Cậu bé được nuôi dạy trong bầu không khí của sự đe dọa thường xuyên. 

Người đàn ông nhận ra rằng bệnh thận của mình là hậu quả của những nỗi sợ hãi thời thơ ấu. Nhưng anh ta không hiểu rằng anh đang làm khổ con mình cũng giống như cách những người khác đã làm khổ anh. Không hiểu rằng sự hồi phục của anh sẽ là bài học tốt nhất cho con trai về sự lĩnh hội trí tuệ tâm linh. 

Anh ra lệnh cho đứa trẻ học trên lời nói chứ không phải trên hành động, và không nhận ra rằng kết quả thu được là điều ngược lại. 

Người đàn ông yêu thương con trai, nhưng không yêu thương bản thân mình. Mà người không biết yêu thương và trân trọng bản thân sẽ không biết yêu thương người khác.

Cuộc sống phải là sự chuyển động thẳng. Các nguyên tắc sống phải ngay thẳng và trong sáng - rõ ràng, trung thực, chân thành và không có ẩn ý. Cột sống thẳng thắn là dấu hiệu chỉ dẫn về quan điểm của một người, vốn bắt nguồn từ người cha.

Hai ví dụ từ thực tế cuộc sống

Một lần, sau một bài giảng, một người phụ nữ đến gần tôi, mở một mảnh gạc ra và chỉ cho tôi một viên sỏi nhỏ, mà thoạt nhìn tôi không nhận ra đó là một viên sỏi mật, tôi hỏi: ‘Đây là loại bực tức gì vậy?’ Tôi ngạc nhiên, mệt mỏi nhìn cô ấy, và người phụ nữ đã hiểu rằng tôi không nhớ ra cô ấy.

Cô ấy đã đến khám sau khi phẫu thuật cắt túi mật và bắt đầu thực hiện việc giải tỏa căng thẳng như tôi hướng dẫn. Sau một vài tuần, khi tình cờ mở chiếc hộp nơi cất giữ những viên đá quý giá của mình, cô ngạc nhiên khi thấy những viên đá đã hoàn toàn tan rã. Chỉ còn lại một viên nhỏ nhất. Người phụ nữ hiểu được ngay rằng lý do dẫn tới sự tan rã của những viên đá được lấy ra từ người cô là việc cô đã tha thứ cho những nỗi tức giận. Cô bị choáng ngợp bởi ham muốn cuồng nhiệt giải thoát mình khỏi những giận dữ cuối cùng, chúng cứng như đá - cô cảm thấy trong mình quyền năng của sức mạnh ý chí. 

Khi nghe tôi gọi tên sự giận dữ này, cô thốt lên: ‘Sao tôi lại không đoán ra nhỉ! Tôi nhớ rõ nó mà!

Một tuần sau, một phụ nữ khác đến nhờ tôi giúp đỡ, người này bị vỡ túi mật do sỏi mật. Do biến chứng, cô ấy đã trải qua hai cuộc phẫu thuật. Vì bị nôn mửa, người phụ nữ sụt cân nhanh chóng, và vì kiệt sức cô gần như không thể đứng vững. Cô ấy đã nhanh chóng học cách tha thứ. Một tuần trôi qua, cô ấy lại đến, tôi đã kể lại sự việc xảy ra với người phụ nữ trước đó, cô ấy nói với vẻ thấu hiểu: ‘À đó chính là lý do tại sao viên đá to tròn của tôi lại biến thành những viên đá nhỏ tròn lạ lùng như vậy'. Tôi đã nhìn thấy hòn đá lớn đó, nó có kích thước 2x3 cm - cứng ngắc: chắc phải dùng búa lớn mới đập vỡ nó được. Người phụ nữ này đã nghe rất nhiều về sự tha thứ và đã tự giúp mình, nhưng rất tiếc là lúc nào cũng chỉ để lại bước vào trận chiến mới còn tàn nhẫn hơn trong cuộc sống.  

Trở ngại đối với cô luôn là sự độc đoán quá mức của mẹ, người đối xử một cách lạnh lùng và khắt khe với những khốn khổ của người khác, kể cả con gái bà. Cuộc chiến giữa hai viên đá cứng này đã khiến cả hai người phụ nữ mắc bệnh rất nặng.

No comments:

Post a Comment