Thursday, November 30, 2023

Tạo ra thực tại từ suy nghĩ (phần 1)

Rất nhiều câu hỏi xoay quanh bất kỳ cuộc thảo luận nào về việc tạo ra thực tại (hoặc thể hiện mong muốn) bằng cách sử dụng cái được gọi một cách phổ biến là Luật Hấp dẫn. Triết lý này là gì - thứ gì đó có giá trị đích thực hay một sự chệch hướng tinh thần khác của phong trào Thời đại Mới (New Age) ? 

Nó ích kỷ và hời hợt hay thực sự chữa lành và hữu ích? Nó có thể giúp ích cho tình hình thế giới? Nó có mâu thuẫn với Luật Nghiệp báo? Nếu Luật Hấp dẫn là có thật thì tại sao những lời khẳng định hiếm khi có tác dụng? Có cách nào hiệu quả hơn để tạo ra hiện thực thông qua suy nghĩ so với lời khuyên đơn giản được đưa ra trong DVD ‘Bí mật’ không?

Hãy xem xét tất cả những câu hỏi này và bắt đầu với một định nghĩa. Luật Hấp dẫn là một quy luật tự nhiên nói rằng bất cứ điều gì bạn nghĩ, bạn sẽ nhận được: suy nghĩ của chúng ta quyết định điều gì xảy ra với chúng ta ở thế giới vật chất bên ngoài, được gọi là ‘thực tại’. Đây là một lý thuyết hợp lý hay là chuyện vô nghĩa Thời đại Mới? Đây là một lý thuyết đúng đắn. Luật Hấp dẫn vận hành tại cốt lõi của việc tự trao quyền cá nhân. Nó cũng là chìa khóa mở ra những khả năng mới trong vũ trụ. Như vậy, nó là một công cụ mạnh mẽ để đánh bại Trật tự Thế giới Mới và tạo ra một thế giới tuyệt vời.

Để hiểu tại sao việc sử dụng luật này một cách có ý thức mang lại nhiều lợi ích như vậy, trước tiên chúng ta phải hiểu mối quan hệ của suy nghĩ với vật chất, bởi vì Luật Hấp dẫn là một triết lý ‘tinh thần đứng trên vật chất’. Vì vậy, chúng ta hãy bàn chuyện triết lý một chút. Suy nghĩ tạo ra thực tại bên ngoài vì một lý do: bởi vì suy nghĩ là ý thức đang rung động, và toàn bộ vật chất cũng là vậy. Sự khác biệt giữa suy nghĩ và vật chất chỉ là về mức độ mật độ. Chúng là hai lớp của cùng một chiếc bánh. Vật chất chỉ là sự rung động chậm hơn một chút của ý thức. 

Ví dụ tương đồng về chiếc quạt thể hiện sự khác biệt về tần số giữa suy nghĩ và thế giới vật chất. Khi một chiếc quạt quay chậm, bạn có thể thấy rõ những cánh quạt riêng biệt của nó. Chúng rõ ràng là rắn chắc. Chúng chặn tầm nhìn của bạn khỏi bất cứ thứ gì được đặt phía sau chúng.

Quạt chạy tốc độ thấp. 

Nhưng khi vặn quạt lên tốc độ cao, đột nhiên các cánh quạt bị mờ đi. Trước đây được coi là rắn, chúng dường như trở nên trong suốt, gần như vô hình. Bạn có thể nhìn thấy các vật thể xuyên qua và phía sau các cánh quạt, những vật mà trước đây đã bị khối vững chắc che khuất.


Quạt chạy tốc độ cao. 

Thực tại vật lý giống như chiếc quạt chạy tốc độ thấp. Nó vận hành với dao động chậm, điều này khiến nó trông có vẻ rõ nét và dày đặc. Suy nghĩ giống như chiếc quạt chạy tốc độ cao. Tần số cao hơn khiến mức độ thực tại này trở nên linh hoạt và vô hình đối với các giác quan, nhưng nó thực sự là thực tại giống như vật chất, chỉ rung động nhanh hơn mà thôi.

Một ví dụ tương tự là H2O. Nước đá, nước và hơi nước là cùng một chất biểu hiện khác nhau. Một biểu hiện là rắn chắc và đậm đặc, một biểu hiện khác là dịch lỏng và không có ranh giới, trong khi biểu hiện thứ ba là dạng khí và gần như vô hình. Ý thức cũng có các tầng hoặc cấp độ: thô, vi tế hơn và vi tế nhất. Suy nghĩ là một biểu hiện ở mức độ vi tế. Vật chất là sự biểu hiện thô thiển của cùng một sự vật.

Nước đá, nước và hơi nước là ba biểu hiện khác nhau của H2O.

Vật lý lượng tử đã phát hiện ra rằng vật chất không rắn chắc, mặc dù bề ngoài của nó là như vậy. Vật chất bao gồm các nguyên tử, không phải là sự kết hợp của các hạt và dao động sóng như các nhà khoa học từng tin tưởng. Hóa ra, nguyên tử là sự rung động thuần túy. Vì vậy, thế giới vật chất chỉ là sự rung động thuần túy, trông rắn chắc như cách các cánh quạt trông rắn chắc khi chúng quay chậm lại.

Nếu vật chất là sự rung động thì cái gì đang rung động? Rõ ràng là sự trống rỗng. Nhưng vì nó rung động nên sự trống rỗng đó phải là năng lượng. Và bởi vì nó rung động trong hình dạng có tổ chức, sự trống rỗng đó phải thông minh. Vì vậy, năng lượng thông minh là thành phần của sự sáng tạo, sức mạnh làm nền tảng cho mọi thứ tồn tại. Ý thức là một tên gọi của năng lượng thông minh đó, và một chuyển động tinh tế trong ý thức là một ý nghĩ. 

Suy nghĩ dẫn đến những thay đổi trong vật chất. Đây là một ví dụ ở mức độ tổng quát về cách suy nghĩ làm dịch chuyển thế giới vật chất. Nếu tôi muốn một cốc nước, trước tiên tôi có ý định đi uống nước, sau đó tôi bước đến bồn rửa, rót đầy cốc và nhấp một ngụm. Nước, cái ly và cơ thể tôi - những vật thể vật chất được tạo thành từ các nguyên tử - cả ba đều chuyển động và thay đổi một chút để đáp lại ý nghĩ rằng tôi khát. Mỗi phút trong ngày, các suy nghĩ định hình nên thực tại vật chất. Thế giới là tập hợp các nguyên tử với nhiều tổ hợp khác nhau, tất cả chúng đều xung động trong một trường năng lượng thông minh.

Ý nghĩ tôi khát nước làm dịch chuyển cơ thể, nước và cái ly.  

Bên cạnh việc di chuyển thực tại xung quanh, suy nghĩ có thể tạo ra thực tại ‘từ con số không’. Một ví dụ về điều này là việc phát minh ra một thứ chưa từng được nghĩ tới hoặc cảm nhận trước đó: một bản giao hưởng, một lý thuyết, một mối quan hệ… Nếu bạn xem xét bất kỳ đồ vật hoặc tình huống nào trong quá trình sáng tạo, và nghĩ ngược lại nguồn gốc của nó, thì mọi thứ đều hình thành từ một chuỗi suy nghĩ. Suy nghĩ là ý thức đang xung động, và vật chất là biểu hiện hồi đáp dày đặc hơn của cùng một thứ. Vì ý nghĩ và vật chất là hai cấp độ của cùng một cốt lõi nên chúng có mối liên hệ với nhau. Suy nghĩ là khía cạnh sáng tạovật chất là khía cạnh tiếp nhận của ý thức.

Mặc dù thật dễ dàng nhận thấy suy nghĩ dịch chuyển vật chất thế nào trong trường hợp một người khát với lấy đồ uống, nhưng cách suy nghĩ làm dịch chuyển thế giới không phải lúc nào cũng có thể nhận biết được bằng các giác quan. Nếu bạn khao khát một công việc tốt hơn và tập trung vào việc đạt được điều đó với kỳ vọng tự tin, một công việc tốt hơn sẽ xuất hiện trong cuộc sống của bạn. Bạn sẽ không nhìn thấy tất cả các cơ chế của cách điều này xảy ra vì có quá nhiều thứ diễn ra ở hậu trường, giống như những người làm việc ở hậu trường tất bật đằng sau tấm màn của một vở kịch đang diễn ra.

Đó chẳng phải là phép màu khi cảnh diễn thay đổi trong một tác phẩm kịch tính, nó cũng chẳng phải là ngẫu nhiên. Khi khung cảnh mà chúng ta gọi là thực tại thay đổi, đó cũng chẳng phải phép màu hay ngẫu nhiên. Nó xảy ra để đáp ứng nhu cầu và mong muốn của các diễn viên trên sân khấu cuộc đời, những người ảnh hưởng trực tiếp đến những gì ‘đội ngũ hậu trường sân khấu’ (cấu trúc phụ năng động của vũ trụ) đang làm.

Khi bạn có một mong muốn, suy nghĩ đó sẽ truyền một xung lực xuyên qua tấm lụa của tạo hóa (the fabric of creation)*. Mong muốn của bạn làm rung động ether, ý thức tràn đầy năng lượng, từ đó mọi thứ được tạo ra. Mong muốn này hút về bạn bất cứ điều gì cần thiết để hiện thực hóa suy nghĩ của bạn, bởi vì suy nghĩ có tính năng động và có từ tính. Sau đó, điều ước sẽ trở thành hiện thực được trải nghiệm. Sức mạnh này của ý thức - mong muốn và thể hiện suy nghĩ thành hình dạng, là điều khiến chúng ta trở thành người đồng sáng tạo với Đấng Vô tận.
----
*Tấm lụa của tạo hóa là khái niệm được đề cập trong Kinh thánh như tấm lụa gắn kết Chúa với các tạo vật của Chúa và mọi sinh vật với Đấng Tạo hóa của chúng. 
*Ether trong các nền văn hóa khác nhau được coi là nguyên tố tượng trưng cho không gian trống rỗng đổ đầy vật chất.  
----
Việc thể hiện suy nghĩ thành hiện thực diễn ra một cách tự động, dù chúng ta có chủ ý hay không. Hãy chiêm nghiệm về những người bạn biết và cách cuộc sống bề ngoài phản ánh thái độ của họ (là tổng hợp những suy nghĩ của họ). Chúng ta có thể tạo ra hiện thực ở chế độ lái tự động, bằng cách suy nghĩ ngẫu nhiên không chọn lọc, hoặc chúng ta có thể lựa chọn sống có ý thức về cách chúng ta nghĩ, và để các ý nghĩ giúp chúng ta thực hiện những khát khao mạnh mẽ nhất của mình.

Nhưng nếu suy nghĩ làm chuyển động và biểu hiện thực tại vật chất, tại sao có nhiều người đến vậy chỉ nhận được kết quả nghèo nàn khi họ cố gắng sử dụng Luật Hấp dẫn một cách có ý thức? Tại sao không có thêm nhiều người đạt được điều họ muốn từ những lời khẳng định, hoặc từ việc nói ra với vũ trụ những mong muốn của họ? 

Để hiểu câu trả lời cho điều này, chúng ta cần hiểu bản chất của tiềm thức, bởi vì đó là thứ đáp ứng hoặc không đáp ứng được mong muốn của chúng ta. Tiềm thứccấp độ sâu sắc nhất của bản thân chúng ta, nơi cái tôi cá nhân của chúng ta bắt đầu liên kết với mọi thứ khác. Nó giống như một vị trí bên dưới đại dương, nơi tất cả các hòn đảo chạm vào đáy biển cả - như Matthew Arnold đã nói một cách đầy thi vị, ‘nối các cánh tay san hô của chúng bên dưới biển’.

Tiềm thức của một người được kết nối với tất cả những tâm trí khác ở nơi dưới lòng đất đó, và khi tâm trí bị khuấy động ở cấp độ này, nó sẽ gửi tin nhắn xuyên qua vũ trụ. Nó ảnh hưởng đến sự sáng tạo, bởi vì tâm trí là trạng thái cơ bản hay nền tảng của sự sáng tạo. Đó là lý do tại sao việc kết nối với tiềm thức, và thuyết phục nó chấp nhận mong muốn của chúng ta, là điều cần thiết để mong muốn của chúng ta trở thành hiện thực trên đời.

(Còn tiếp) 

No comments:

Post a Comment