Saturday, March 23, 2024

C.L. ĐT&NS #2 Chương 2: Các nguyên nhân gây lãng phí và mất mát năng suất

 

CHƯƠNG 2 

Điềm tĩnh (Poise) có thể được định nghĩa là sự kết hợp giữa sự yên bình (peace) năng suất (power); một trạng thái hiện hữu trong đó bạn cảm thấy hoàn toàn tĩnh lặng (serene) và đồng thời hết sức mạnh mẽ. Tại sao yên bình và năng suất phải kết hợp để hình thành Điềm tĩnh là rất rõ ràng vì mọi hoạt động xáo trộn (disturbed action) của năng suất đều đồng nghĩa với việc mất đi năng suất

Tuy nhiên, chỉ im lặng (quiet) thôi thì chưa đủ để biểu thị mức độ mất năng suất. Một người trầm lặng không mạnh mẽ hơn một người bồn chồn hay căng thẳng.

Sự tồn tại cùng lúc của yên bình (peace) và năng suất (power) trong hệ thống không chứng tỏ rằng một người đã đạt được Điềm tĩnh (Poise), hoặc có bất kỳ năng suất nào đang được giữ lại (saved). Để đạt được Điềm tĩnh, yên bình (peace)  năng suất (power) phải được kết hợp trong ý thức, chứ không chỉ đơn giản tồn tại cạnh nhau.

Một người có thể cam kết sống một cuộc sống tĩnh lặng (serene), và có thể trở nên quá yên lặng (quiet) trong tâm trí đến mức phần lớn các tài năng (faculty) bị chìm vào câm lặng. Trong suốt thời gian này, những nguồn năng lượng khổng lồ được tạo ra trong hệ thống của họ; nhưng sự yên bình (peace) chưa được hợp nhất với năng suất (power) của họ; do đó, năng suất bị mất đi

Năng suất được giữ lại và Điềm tĩnh được đạt tới chỉ khi năng lượng của hệ thống hoạt động ở trạng thái bình lặng (calm). Như vậy có thể thấy rằng trên thực tế tất cả các hoạt động tinh thần và thể chất của một người bình thường đều là phí phạm. Ngay cả ba hành động có giá trị nhất của tâm trí trong hình thành sự tiến bộ cũng phân tán sức mạnh ở mức độ đáng kinh ngạc. Ba điều này là tham vọng (ambition), nhiệt huyết (enthusiasm quyết tâm (determination); Tất cả đều rất cần thiết nhưng lại gây hại nhiều nhất, như thường được sử dụng. 

Tham vọng không bình lặng (not calm) sẽ tạo ra sự khuấy động trong tâm trí, thông qua giải phóng các sức mạnh lớn lao. Việc đột nhiên quyết tâm làm điều gì đó lớn lao thường cũng là hiện tượng tương tự, và kéo theo các phản ứng ‘phỏng có ích gì ?’

Sự nhiệt tình bộc phát định kỳ cũng thuộc cùng loại; chỉ là một cách khác để loại bỏ năng lượng mà chúng ta không biết giữ hoặc sử dụng. Khi một người say mê tự nhiên (natural enthusiast) đạt đến Điềm tĩnh và học cách sử dụng năng suất của mình mộc cách có ích, họ sẽ trở thành một viên ngọc quý.

Tất cả các dạng cảm tưởng lo lắng (nervous feeling) và hành động căng thẳng (nervous action) đều cho thấy sự thiếu Điềm tĩnh, và do đó là những kênh mà qua đó một lượng lớn năng lượng bị mất đi.

Giai đoạn hân hoan (joy) thường được gọi là trạng thái ngây ngất (ecstasy) là một kênh khác mà qua đó năng lượng thoát ra ngoài; và thực tế là gần như mọi tâm trí cảm xúc (emotional mind) thường rơi vào trạng thái ngây ngất khiến vấn đề trở nên thực sự nghiêm trọng.

Có thể chẳng mấy dễ chịu khi nghĩ rằng chúng ta phải mất năng lượng khi hạnh phúc; nhưng vì trạng thái ngây ngất không phải là hạnh phúc thực sự, nên không có nó sẽ tốt hơn nhiều cho chúng ta.

Tất cả các hình thức đam mê (passionvà gần như tất cả các biểu hiện thông thường của tình yêu đều lãng phí năng lượng ở mức độ lớn; thêm một sự thật không hoàn toàn dễ chịu; nhưng vì không có hành động nào của tâm trí là đích thực (true) trừ khi nó ở trạng thái Điềm tĩnh, nên chúng ta không yêu bằng tình yêu đích thực trừ khi chúng ta yêu trong Điềm tĩnh.

Khi học cách yêu trong Điềm tĩnh, chúng ta sẽ không bao giờ quay lại phương pháp cũ, nửa điên rồ, lãng phí, với những niềm vui hời hợt, thoáng qua cũng như những day dứt của đau khổ và tuyệt vọng.

Khi chúng ta yêu trong Điềm tĩnh, không có đau đớn hay thất vọng; và niềm vui thì sâu sắc như chính cuộc sống.

Ham muốn (desire) trong hiện tại những thứ mà chúng ta không thể sở hữu trong hiện tại là nguyên nhân của sự lãng phí và mất mát gần như không gì sánh bằng. Lý do trở nên rất dễ hiểu khi chúng ta biết được thói quen ham muốn những gì mình không thể có phổ biến đến mức nào.

Thói quen này lãng phí năng lượng là vì bất cứ khi nào chúng ta ham muốn một điều gì đó, một lực rất lớn sẽ dồn đến cơ quan của cơ thể hoặc năng lực (faculty) của tâm trí, nơi sẽ được thỏa mãn nếu ham muốn đó được đáp ứng. Khi ham muốn không được thỏa mãn, tất cả năng lượng này thấy mình bị đánh lừa. Chẳng có gì để hành động, và nếu tâm trí không biết cách chuyển hóa những năng lượng này và gọi chúng trở lại để sử dụng ở nơi khác thì chúng sẽ mất đi.

Không nên nhầm lẫn thói quen ham muốn những gì chúng ta không thể đạt được với khát vọng (aspiration) hoặc mong muốn không ngừng tiến bộ; bởi vì trong trường hợp sau, chúng ta làm việc hàng ngày để đạt được mục tiêu đã đặt ra, trong khi ở trường hợp trước, chúng ta chỉ mong muốn mà không làm gì để đạt được những gì ở xa hơn.  

Chỉ có một con đường fđích thực cho mong muốn (desire), đó là không ngừng hoàn thiện bản thân. Thái độ tinh thần này mang lại cho tất cả năng lượng của hệ thống điều gì đó để làm ngay bây giờ; và năng lượng được đưa vào hoạt động sẽ không bao giờ bị mất đi.

Khi một người hoàn thiện bản thân, những điều ngày càng tốt hơn sẽ liên tục tự đến với họ. Họ sẽ không phải mong muốn những điều tốt đẹp hơn; họ sẽ thu hút những điều tốt đẹp hơn đến với mình mỗi ngày, bởi vì mỗi ngày họ đều trở nên tốt đẹp hơn.

StarGate dịch từ cuốn 

Tác giả Christian D. Larson 


*****

Bài tiếp theo: Chương 3 : Kiểm soát có ý thức tuần hoàn máu

MỤC LỤC




No comments:

Post a Comment