6. BƯỚC ĐẦU TIÊN. HƯỚNG TỚI TỰ DO TRỌN VẸN
Tha thứ cho mọi người về mọi điều vào mọi lúc, bất kể hoàn cảnh nào, là bước đầu tiên hướng tới tự do trọn vẹn. Trước đây, chúng ta vẫn nhìn nhận sự tha thứ như một đức tính tốt; bây giờ chúng ta biết nó là một điều cần thiết. Đối với những người có tinh thần tha thứ, chúng ta dành lời khen ngợi cao nhất và xem họ là những người có tinh thần hy sinh theo nghĩa chân thực nhất của từ này.
Chúng ta không biết rằng hành động tha thứ là cách đơn giản nhất để làm nhẹ bớt gánh nặng của chính mình. Theo quan niệm trước đây của chúng ta về chủ đề này, người tha thứ từ chối bản thân mình một đặc quyền, đặc quyền phẫn nộ và trả thù; vì lý do này chúng ta đã coi họ như một anh hùng hay một vị thánh, với suy nghĩ rằng không thể là điều gì khác ngoài anh hùng và thánh thiện việc từ bỏ niềm vui giả định được trả thù những kẻ dường như đáng phải chịu như vậy.
Tuy nhiên, theo quan điểm mới, người tha thứ không thánh thiện hơn người kiên quyết giữ mình trong sạch, bởi vì trên thực tế, hành động tha thứ chỉ đơn giản là một sự tắm rửa tinh thần trọn vẹn. Khi bạn tha thứ cho mọi người về mọi điều, bạn sẽ thanh lọc tâm trí mình hoàn toàn khỏi mọi suy nghĩ sai trái hoặc thái độ tinh thần thù địch có thể tồn tại trong ý thức của bạn.
Điều này giải thích tại sao sự tha thứ là cần thiết và tại sao người tha thứ mọi điều lại giải phóng mình khỏi mọi loại gánh nặng. Do đó, việc tha thứ cho mọi người, bất kể họ đã làm gì, trong đó có cả chính chúng ta, là điều ích lợi, ích lợi lớn lao nhất. Tha thứ cho bản thân cũng cần thiết như tha thứ cho người khác, và lý do chính khiến việc tha thứ dường như khó khăn đến vậy là vì chúng ta đã bỏ qua việc tha thứ cho chính mình.
Chúng ta không thể buông bỏ những gì không mong muốn cho đến khi có được nghệ thuật buông bỏ tinh thần, và để có được nghệ thuật này, chúng ta phải thực hành trong tâm trí của chính mình. Nghĩa là chúng ta phải học cách buông bỏ khỏi tâm trí mình tất cả những điều mà chúng ta không muốn giữ lại. Khi bạn hoàn toàn tha thứ cho bản thân, bạn đã gột rửa tâm lý mình hoàn toàn trong sạch. Bạn buông bỏ mọi thứ không tốt trong hệ thống tinh thần của mình. Bạn giải phóng mình hoàn toàn. Bất cứ điều gì bạn chống lại chính mình hoặc người khác, giờ đây bạn hoàn toàn vứt bỏ khỏi tâm trí mình; kết quả là bạn được giải phóng khỏi những gánh nặng tinh thần, và khi những gánh nặng tinh thần biến mất thì mọi gánh nặng khác cũng sẽ biến mất.
Những điều xấu mà chúng ta ghi nhớ là những thứ duy nhất có thể thực sự tạo gánh nặng cho cuộc sống của chúng ta. Vì vậy, khi tha thứ cho mọi người mọi điều xấu mà chúng ta từng biết, chúng ta không còn giữ điều xấu nào trong tâm trí nữa; nhờ đó chúng ta trút bỏ mọi gánh nặng và trở nên hoàn toàn tự do. Điều này cũng bao gồm cả bệnh tật, bởi vì bệnh tật không gì khác hơn là hậu quả tạm thời của một điều sai trái mà chúng ta giữ trong tâm trí.
Hãy tha thứ cho mọi người, kể cả chính mình, về mọi điều, và mọi bệnh tật sẽ biến mất khỏi cơ thể bạn. Thoạt nhìn, tuyên bố này có vẻ đáng kinh ngạc, nhưng đó là sự thật và bất cứ ai cũng có thể chứng minh nó là sự thật. ‘Một người nghĩ sao trong lòng thì họ cũng là vậy’. Vì thế, khi mọi điều sai trái được loại bỏ khỏi lòng người thì không thể có điều sai trái nào trong chính con người, và mọi điều sai trái đều được loại bỏ khỏi tấm lòng biết tha thứ mọi điều trong mỗi con người.
Tuy nhiên, nhiều người sẽ nói rằng họ không có ác ý với bất kỳ ai nhưng họ vẫn đau khổ. Họ có thể nghĩ như vậy, tuy nhiên họ đã nhầm lẫn và sẽ nhận ra sai lầm của mình khi hiểu sự thật về các quy luật tinh thần. Bạn có thể không trực tiếp ác cảm với bất kỳ ai lúc này, nhưng tâm trí của bạn không phải lúc nào cũng hoàn toàn trong sạch và hoàn toàn thoát khỏi mọi ý nghĩ sai trái.
Bạn đã có nhiều mong muốn sai trái trong lòng, và có nhiều ý tưởng sai lầm. Giữ một ý tưởng sai lầm là giữ một điều sai trái trong lòng. Có những mong muốn sai trái là ác cảm với chính mình cũng như với những người khác. Đổ lỗi cho bản thân, chỉ trích bản thân, cảm thấy cáu kỉnh về bản thân hoặc lên án bản thân vì những khuyết điểm của mình là bạn đang ác cảm với mình, và rất ít người không làm điều nàyở mức độ nào đó mỗi ngày.
Khi tha thứ tất cả mà vẫn còn đau khổ, chúng ta có thể không tin rằng sự tha thứ tạo ra sự giải thoát; nhưng thực tế là không thể có đau khổ khi sự tha thứ là tuyệt đối. Khi tha thứ hoàn toàn, chúng ta cũng sẽ loại bỏ hoàn toàn mọi rắc rối hay điều xấu xa có thể tồn tại trong thế giới của mình. Khi bạn gặp khó khăn hãy tha thứ cho những người đã gây ra rắc rối; hãy tha thứ cho bản thân vì đã cho phép mình
lo lắng, và những rắc rối của bạn sẽ qua đi. Khi bạn phạm sai lầm, đừng lên án bản thân hay buồn phiền; chỉ cần tha thứ cho bản thân, và quyết tâm rằng bạn sẽ không bao giờ phạm sai lầm nữa. Khi bạn đưa ra quyết tâm này, hãy mong muốn có thêm trí tuệ và có niềm tin rằng bạn sẽ có được trí tuệ mà bạn cần. ‘Đức tin của bạn ra sao thì sẽ là như vậy’.
Có nhiều người sẽ nghĩ rằng việc tha thứ cho mọi người về mọi việc sẽ tạo ra sự thờ ơ về mặt tinh thần và do đó làm suy yếu tính cách, nhưng chính là điều ngược lại sẽ xảy ra. Tha thứ là loại bỏ những điều vô ích, tất cả những gì không tốt; và giải phóng tâm trí khỏi những trở ngại và điều kiện bất lợi là cho phép tâm trí đó thể hiện bản thân một cách tốt nhất, thể hiện bản thân một cách trọn vẹn và hoàn chỉnh. Điều này không chỉ củng cố tính cách và mở rộng tâm trí, mà còn giúp thể hiện sự vĩ đại của linh hồn.
Nhiều tính cách có vẻ mạnh mẽ bởi tỏ rõ sự thù địch công khai đối với những điều sai trái, nhưng tính cách đó không phải lúc nào cũng mạnh mẽ. Thông thường, nó bao gồm một vài ý tưởng vay mượn về đạo đức được hỗ trợ bởi sức mạnh động vật đơn thuần. Tính cách chân chính không tỏ ra thù địch, không chống cự hay đối kháng, mà chiến thắng cái xấu bằng cách dồn toàn bộ sức lực của mình vào việc xây dựng cái tốt.
Một tính cách mạnh mẽ tiếp nhận điều xấu bằng sự thờ ơ thầm lặng; đó là sự thờ ơ chỉ ở bên ngoài. Một tính cách chân chính không bỏ qua điều xấu bởi vì họ không quan tâm, mà bởi vì họ quan tâm. Họ quan tâm đến mức sẽ không lãng phí một giây phút nào để kéo dài sự sống của điều sai trái; do đó dành toàn bộ thời gian và sự chú ý của mình cho điều tốt mạnh mẽ đến mức điều xấu trở nên hoàn toàn bất lực trước sự hiện diện của điều tốt này. Không một người thông minh nào lại chống lại bóng tối. Bằng cách dành thời gian cho việc tạo ra ánh sáng, họ khiến bóng tối tự biến mất.
Khi chúng ta áp dụng nguyên tắc tương tự để loại bỏ điều xấu, một sự thay đổi kỳ diệu theo hướng tốt đẹp hơn sẽ đến với thế giới. Không ai có thể tha thứ mọi chuyện cho mọi người cho đến khi họ mong muốn điều tốt nhất từ mọi người và từ mọi nguồn. Nói cách khác, chúng ta không thể tha thứ cho điều sai trái cho đến khi chúng ta mong muốn điều đúng đắn. Do đó, việc buông bỏ cái thấp hơn và việc chiếm lấy cái cao hơn tạo thành cùng một tiến trình tinh thần duy nhất. Chúng ta không thể loại bỏ bóng tối cho đến khi tiến hành tạo ra ánh sáng, và chỉ đòi hỏi một hành động để vừa loại bỏ cái này vừa tạo ra cái kia. Từ những thực tế này, rõ ràng là khi chúng ta từ bỏ điều sai trái, chúng ta có thêm sức mạnh đúng đắn, và do đó chúng ta tăng cường sức mạnh của tính cách.
Việc loại bỏ các tình trạng bệnh tật ra khỏi cơ thể sẽ làm tăng sức mạnh của cơ thể và đặt cơ thể vào vị thế để phát triển hơn nữa, nếu chúng ta mong muốn thúc đẩy sự phát triển đó. Tương tự như vậy, loại bỏ mọi cảm giác xấu, mọi hận thù, mọi ý nghĩ sai trái và mọi niềm tin sai lầm từ tâm trí sẽ làm tăng sức mạnh của tâm trí và đưa mọi khả năng tinh thần vào trạng thái thích hợp để phát triển cao hơn. Hiệu ứng tương tự sẽ được tạo ra trong tính cách, và tất cả những tâm trí thức tỉnh đều biết rằng sự vĩ đại của linh hồn chỉ có thể bắt đầu bộc lộ khi chúng ta đã hoàn toàn tha thứ cho mọi người về mọi điều.
Người dễ tha thứ hơn là lên án là người đang ở ngưỡng cửa của trí tuệ vượt trội và sức mạnh tinh thần cao hơn. Họ đã bước vào con đường dẫn đến sự vĩ đại thực sự và có thể nhanh chóng vươn lên tầng bậc cao hơn nhờ áp dụng các quy luật phát triển thực sự của con người. Thay vì tạo ra sự yếu đuối và thờ ơ, hành động tha thứ tuyệt đối sẽ tạo ra một tính cách mạnh mẽ hơn, một tâm trí sáng suốt hơn và một linh hồn vĩ đại hơn.
Hãy thử phương pháp này trong một năm. Hãy tha thứ cho mọi người về mọi chuyện, cho dù có chuyện gì xảy ra và đừng quên tha thứ cho chính mình. Khi đó bạn sẽ kết luận rằng sự tha thứ, sự tha thứ tuyệt đối, không chỉ là con đường dẫn đến sự giải phóng hoàn toàn mà còn là ‘cánh cổng hé mở’ dẫn đến một cuộc sống tốt đẹp hơn, một cuộc sống rộng lớn hơn, một cuộc sống phong phú hơn, một cuộc sống tươi đẹp hơn những gì bạn từng biết trước đây.
Bạn sẽ thấy rằng bạn có thể ngay lập tức loại bỏ bệnh tật khỏi cơ thể, sự lầm lạc và sai trái khỏi tâm trí bằng sự tha thứ hoàn toàn và không giới hạn; và theo cách tương tự, bạn có thể dần dần tái tạo bản thân thành một con người mới và tốt đẹp hơn. Hãy tha thứ cho điều không hoàn hảo, và bằng cả trái tim và linh hồn không ngừng khao khát hiện thực hóa điều hoàn hảo; bằng cách này, điều không hoàn hảo sẽ biến mất và điều hoàn hảo hơn sẽ được hiện thực hóa ngày càng phong phú hơn.
Dù ở vị trí nào trong cuộc sống, chúng ta phải loại bỏ mọi gánh nặng về tinh thần hoặc thể xác, nếu chúng ta muốn vươn lên tầng bậc cao hơn, và bước đầu tiên theo hướng này là tha thứ cho mọi người về mọi điều. Khi bạn bắt đầu thực hành sự tha thứ ở quy mô lớn như vậy, bạn sẽ thấy những trở ngại lần lượt biến mất. Những gì đã kìm hãm bạn sẽ biến mất và những gì thường xuyên cản đường bạn sẽ không còn làm phiền bạn nữa; con đường của bạn sẽ được thông thoáng. Bạn sẽ không phải tranh đấu với bất cứ điều gì nữa, và mọi thứ trong cuộc sống của bạn sẽ diễn ra suôn sẻ và hài hòa hướng tới những điều ngày càng lớn lao hơn.
Điều này là hoàn toàn tự nhiên, bởi vì bằng cách tha thứ cho mọi người và mọi điều, bạn đã buông bỏ những điều xấu xa dưới mọi hình thức. Bạn đã mời gọi tất cả những điều tốt đẹp, và do đó đã đưa vào thế giới của riêng mình những con người và sự vật hợp lòng mình. Thông qua sự tha thứ không ngừng và hoàn toàn, tâm trí bạn sẽ được giữ hoàn toàn trong sạch. Không một cọng cỏ dại nào xuất hiện trong khu vườn xinh đẹp của tâm trí bạn, và một khi tâm trí trong sạch thì không có bệnh tật hay nghịch cảnh nào có thể tồn tại trong cuộc sống con người. Đây có thể là một tuyên bố mạnh mẽ, nhưng những ai thử nguyên tắc này và tiếp tục sống theo nó sẽ thấy đó là sự thật.
Vì sự tha thứ là điều cần thiết đối với tất cả những ai muốn loại bỏ cái kém hơn và giữ lại cái lớn hơn, hay nói cách khác là biến lý tưởng thành hiện thực, nên điều hết sức quan trọng là trình bày những phương pháp đơn giản nhất mà qua đó bất kỳ ai cũng có thể học cách thực hành nghệ thuật vĩ đại này. Người ta nói rằng biết tất cả là tha thứ tất cả; nhưng không ai có thể biết hết mọi thứ. Vì vậy, nếu muốn tha thứ tuyệt đối, chúng ta phải tiến hành theo con đường khác.
Khi chúng ta tự hỏi tại sao con người lại sống, suy nghĩ và hành động theo cách họ làm, chúng ta gặp luật nhân quả vĩ đại. Khi nghiên cứu luật này, chúng ta thấy rằng mọi nguyên nhân đều là kết quả của một nguyên nhân trước đó, và nguyên nhân trước đó cũng là kết quả của một nguyên nhân còn xa hơn nữa. Chúng ta có thể tiếp tục truy tìm những nguyên nhân và kết quả này trong quá khứ xa xôi dọc theo chuỗi sự kiện cho đến khi lạc vào bóng tối của quá khứ; nhưng chúng ta học được gì từ quá trình phân tích này? Chẳng được bất cứ điều gì.
Chúng ta không tìm thấy điều gì chắc chắn về bất kỳ ai, và do đó không thể gán lỗi cho bất cứ điều gì; nhưng không thể đổ lỗi cho bất kỳ ai một cách chính đáng khi chúng ta không thể gán lỗi cho bất cứ điều gì. Vì vậy, chúng ta chỉ có một lựa chọn duy nhất, đó là tha thứ. Chúng ta không bao giờ có thể tìm ra lý do thực sự cho bất cứ điều gì. Lúc đầu chúng ta có thể đổ lỗi cho cá nhân, nhưng khi phát hiện ra ảnh hưởng của môi trường, di truyền và sự giáo dụ khi còn nhỏ, chúng ta không thể đổ lỗi hoàn toàn cho cá nhân. Nếu trách cha mẹ thì phải tìm ra lý do vì sao cha mẹ đó không khác, cũng như tại sao thế hệ trước cũng không khác vậy.
Nếu chúng ta chấp nhận lý thuyết rằng cá nhân có đời sống trước đó và họ bước vào môi trường hiện tại bởi vì họ là chính những gì họ là trong trạng thái tồn tại trước đó, chúng ta phải giải thích tại sao họ không sống một cuộc sống khác trong kiếp sống khác đó; tại sao họ lại hành động theo cách như vậy trong quá khứ khiến họ phải gánh chịu nghịch cảnh và sự yếu đuối ở hiện tại.
Nếu họ bị cám dỗ, chúng ta phải giải thích tại sao; chúng ta phải giải thích tại sao con người đầu tiên được tạo dựng theo hình ảnh và giống với Chúa lại không thể hiện bản chất thánh thần của mình giữa cơn cám dỗ. Nhưng chúng ta không thể giải thích được những điều này bằng bất cứ cách nào; do đó, việc gán lỗi cho bất cứ điều gì là hoàn toàn không thể. Nếu trong quá khứ, người đó không biết rõ hơn thì lý do gì khiến họ không biết rõ hơn?
Nếu chúng ta chấp nhận niềm tin rằng tất cả chúng ta đều thừa hưởng khuynh hướng lầm lạc từ Adam và Eva, thì chúng ta phải giải thích tại sao hai linh hồn đó không đủ mạnh mẽ để vượt lên trên cám dỗ. Càng cố gắng tìm ra nguyên nhân gốc rễ của bất cứ điều gì, chúng ta càng tin chắc rằng việc tìm kiếm tội lỗi hoặc nguyên nhân của tội lỗi chẳng là gì ngoài việc lãng phí thời gian. Mỗi người tự mình là một nguyên nhân, và cuộc sống của họ thường xuyên tiếp xúc với một số nguyên nhân khác; do đó, không bao giờ có thể nói được nguyên nhân nào trong số đó hay sự kết hợp nào của những nguyên nhân này đã tạo ra hành động ban đầu.
Đằng sau mỗi hành động, chúng ta tìm thấy những hành động khác dẫn chúng ta đến hành động mà chúng ta có thể xem xét lúc này, nhưng chúng ta không biết những hành động khác này được tạo ra như thế nào. Truy tìm nguồn gốc ban đầu của chúng chỉ đơn giản đưa chúng ta tới những gì dường như là một sự khởi đầu không có khởi đầu. Vì lý do này, đỉnh cao của trí tuệ là để ‘kẻ chết chôn kẻ chết’, để quá khứ qua đi, tha thứ cho mọi tội nhân và quên đi mọi tội lỗi, đồng thời sử dụng thời gian, tài năng và sức mạnh của mình để xây dựng những lâu đài cao lớn hơn trong hiện tại vĩnh cửu vĩ đại.
Tìm kiếm lỗi lầm là thấy rằng ít nhiều tất cả chúng ta đều có lỗi, và cũng thấy rằng không có lỗi cố định thực sự ở bất cứ đâu. Sau đó chúng ta có thể hỏi chúng ta nên làm gì với chủ đề tuyệt vời này; chúng ta có nên nói tới, lý luận, suy đoán, lên án và trừng phạt không? Chúng ta biết quá rõ rằng tất cả những điều này chỉ là lãng phí thời gian. Con đường hợp lý để theo đuổi là tha thứ cho mọi người về mọi điều, bỏ qua những điều xấu, những lỗi lầm, những điều sai tráii, những ký ức khó chịu và tiếp tục sử dụng những quy luật của cuộc sống mà chúng ta hiểu ngay bây giờ, để làm cho cuộc sống của mọi người trở nên tốt đẹp hơn ngay bây giờ.
Người thường xuyên làm điều sai trái là người bệnh tật về tinh thần hoặc đạo đức. Trừng phạt là lãng phí thời gian; hơn nữa, điều đó hoàn toàn sai, cái sai này không thể loại bỏ cái sai khác. Người như vậy nên được đưa đến nơi có thể chữa lành và giữ ở đó cho đến khi khỏe lại. Chúng ta không nên ghét bỏ hay lên án họ nhiều hơn những người bệnh tật về thể xác. Bệnh tật là bệnh tật dù xuất hiện ở cơ thể, tâm trí hay tính cách, người có bệnh không cần phải vào tù; họ cần một bác sĩ. Để loại bỏ hoàn toàn sự căm ghét những kẻ làm điều sai trái trên thế gian, chúng ta phải vun trồng một tình yêu thương ở cấp độ cao hơn, đó là tình yêu thương mọi sinh vật bằng tình yêu đích thực của linh hồn, và tình yêu đó có thể dễ dàng đạt được khi chúng ta rèn luyện bản thân để tìm kiếm linh hồn lý tưởng của cuộc sống, vốn tồn tại ở mọi sự vật, ở mọi nơi trên thế gian.
Ý tưởng này có thể khiến nhiều người đi đến kết luận rằng hành động tha thứ cho người có lỗi sẽ có hậu quả không mong muốn đối với xã hội, bởi vì chúng ta có thể có xu hướng cho phép mọi người nói chung làm theo những gì họ thích; nhưng về điểm này thì họ hoàn toàn sai lầm. Lý trí tuyên bố rằng bạn không thể gán lỗi cho bất kỳ ai một cách chính đáng, và tình yêu cũng không muốn gán lỗi cho bất kỳ ai; do đó sự tha thứ chắc chắn phải theo sau khi lý trí và tình yêu thực sự được kết hợp; nhưng lý trí và tình yêu sẽ không bao giờ cho phép con người nói chung làm theo những gì mình thích.
Khi yêu thương mọi người, chúng ta không thờ ơ với tương lai của họ. Chúng ta không muốn họ bị tụt xuống thấp hơn nữa. Chúng ta muốn họ cải thiện, làm điều đúng đắn và tốt nhất, và chúng ta sẽ làm mọi thứ trong khả năng của mình để giải phóng và nâng cao toàn bộ chủng tộc. Lý trí hiểu cách áp dụng các quy luật của cuộc sống để tạo ra những kết quả mà chúng ta có thể mong muốn; do đó, những mong muốn về tình yêu thương có thể được thực hiện thông qua sự hiểu biết của lý trí, và do đó mọi mục đích cao cả đều có thể được thúc đẩy bằng tinh thần đúng đắn và những phương pháp đúng đắn.
Những người khác có thể tuyên bố rằng những phương pháp này đi trước thời đại chúng ta và không thể thực hiện vào thời điểm này; vì thế, thậm chí nói về nó cũng là vô ích. Tuy nhiên, dù thế nào đi nữa, sự thật vẫn là sự tha thứ là điều cần thiết đối với cuộc sống đích thực, cuộc sống được giải phóng, cuộc sống cao thượng, cuộc sống lý tưởng. Vì lý do này, mỗi người mong muốn biến lý tưởng thành hiện thực trong thế giới của mình phải bắt đầu thực hành sự tha thứ tuyệt đối ngay lập tức.
Nếu chúng ta có thể tha thứ cho mọi người về mọi đều ngay bây giờ thì chúng ta cũng nên làm như vậy, dù thế giới nói chung có làm được hay không. Người muốn tiến về phía trước không nên chờ đợi chủng tộc. Họ có đặc ân là được đi trước chủng tộc; do đó mà dọn đường cho hàng triệu người. Khi họ đã dùng tấm gương của mình để chứng minh rằng có những cách sống tốt hơn, chủng tộc sẽ theo sau. Những gì một số ít có thể làm hôm nay thì nhiều người sẽ làm vào ngày mai, nhưng nếu một số ít phải đợi đến ngày mai thì nhiều người sẽ phải đợi đến ngày sau đó, hoặc có thể lâu hơn nữa.
Hãy trở thành những gì bạn có thể là bây giờ. Hãy làm những gì bạn có thể làm ngay bây giờ, bất kể những hành động đó có thể đi trước thời đại này bao xa. Nếu bạn có khả năng làm được những điều lớn lao hơn ngày hôm nay, bạn có trách nhiệm trước chủng tộc phải thể hiện những điều lớn lao đó ngay bây giờ. Bạn đã vượt lên trên chủng tộc. Bạn được tạo thành từ những yếu tố tinh tế hơn tồn tại trong chủng tộc, và nên coi việc làm cho những yếu tố này tỏa sáng rực rỡ nhất có thể là một đặc ân; và một trong những minh chứng vĩ đại nhất trong thời đại này là về sự tha thứ tuyệt đối, thể hiện sức mạnh tha thứ cho mọi người về mọi việc vào mọi lúc và trong mọi hoàn cảnh có thể xảy ra.
Do đó, chúng ta kết luận rằng việc giải phóng hoàn toàn khỏi mọi điều không mong muốn trong cuộc sống chỉ có thể được thực hiện khi chúng ta tha thứ tuyệt đối theo nghĩa phổ quát vĩ đại này; và khi chúng ta đã tha thứ cho mọi người về mọi chuyện, chúng ta có thể nói với Trí tuệ Tối cao vĩ đại rằng: ‘Ách tôi thoải mái và gánh tôi nhẹ nhàng’.
StarGate dịch từ cuốn
Biến lý tưởng thành hiện thực
Tác giả Christian D. Larson
*****
Bài tiếp theo: #7 Những con đường dẫn tới sự gia tăng không ngừng
No comments:
Post a Comment