Saturday, March 30, 2024

C.L. ĐT&NS #8 Chương 8: Trau dồi khả năng tập trung hoàn hảo

 CHƯƠNG 8 

Trạng thái Điềm tĩnh đòi hỏi sự tập trung hoàn hảo, bởi vì mọi năng lượng tinh thần không được tập trung đều bị phân tán; và năng lượng phân tán luôn bị mất đi.

Khả năng tập trung toàn bộ năng suất (power) của tâm trí và cơ thể vào một việc mà chúng ta mong muốn hoàn thành bây giờ là một trong những bí quyết thành công lớn nhất; hơn thế nữa, nó là điều rất cần thiết. Không ai có thể thành công nếu không có sự tập trung.

Hàng nghìn bộ óc thông minh đã thất bại vì thiếu điều thiết yếu này; trong khi rất nhiều tâm trí bình thường đã thành công một cách đáng kể ngay cả khi gặp đủ loại chướng ngại, chỉ vì họ có được sự tập trung hoàn hảo.

Trước khi có thể phát triển sự tập trung, chúng ta phải hiểu nó là gì: chúng ta phải biết rằng nó không chỉ là sự cố định của ý chí (fixation of will), cũng không phải là khả năng giữ ý nghĩ bám chặt vào một đối tượng hay chủ đề nào đó bao lâu tùy thích. Sự tập trung không được biểu thị bằng sự lơ đãng, cũng không phải là trạng thái không chú ý đến những gì xung quanh. Trong lúc lơ đãng, tâm trí lang thang; và khi tâm trí lang thang, các sức mạnh (forces) bị phân tán.

Xu hướng bị lơ đãng (absent-mindedness) cho thấy sự chú ý đang không được kiểm soát, và do đó trôi dạt theo những gợi ý hoặc suy nghĩ vô thức. Tuy nhiên, khi tập trung, sự chú ý được kiểm soát hoàn toàn bởi mong muốn có ý thức của tâm trí, và có thể tập trung ở bất cứ đâu trong hầu hết mọi khoảng thời gian, hoặc ngay lập tức chuyển sang bất kỳ điểm nào khác mà không cần sử dụng một chút hành động tinh thần ép buộc nào.

Sự tập trung thực sự luôn luôn trôi chảy (smooth), dễ dàng (easy) và thậm chí có tác dụng làm dịu (soothing), hoàn toàn không gây những hành động ‘phấn khích’ hay ‘căng thẳng’. 

Mục đích của sự tập trung là thu hút tất cả sức mạnh của hệ thống vào năng lực (faculty) đang được sử dụng để thúc đẩy các mục tiêu hiện tại; nhưng mục tiêu này sẽ bị cản trở nếu sử dụng các hành động quá mạnh. Hãy nhớ rằng mọi hành động quá mạnh của tâm trí hoặc cơ thể đều lãng phí năng lượng, bởi vì những gì bị ép buộc sẽ bị phân tán.

Một sự thật khác cần được ghi nhớ kỹ là chừng nào chúng ta còn cố gắng tập trung, chúng ta sẽ hoàn toàn thất bại trong việc tập trung.

Sự tập trung không phải là kết quả của sự cố gắng mà là của sự trở thành (being): nó là một trạng thái ý thức không có thật cho đến khi nó trở thành thường trực. Nền tảng của trạng thái tâm trí này là sự chú ý hoàn toàn tỉnh táo (wide-awake); không chỉ đơn giản là sự chú ý hay một trạng thái tinh thần tỉnh táo, mà là sự chú ý hoàn toàn tỉnh táo. Tâm trí có thể hoàn toàn tỉnh táo mà không cần chú ý nhiều đến bất cứ điều gì; và có nhiều mức độ chú ý chẳng hề tỉnh táo hoàn toàn chút nào.

Tâm trí tỉnh táo hoàn toàn là tâm trí đang hành động sôi nổi hết cỡ (act in full action); và khi hành động trọn vẹn (full action) này diễn ra trong một năng lực (faculty) duy nhất, chúng ta đạt được sự tập trung hoàn hảo. Vì vậy, sự tập trung hàm ý sự chú ý trọn vẹn hành động tinh thần trọn vẹn ở nơi sự chú ý được hướng tới.

Để hướng sự tập trung trọn vẹn vào bất kỳ chủ đề hoặc đối tượng nào, cần có sự quan tâm sống động đến chủ đề hoặc đối tượng đó. Điều này có thể thực hiện được nếu bạn nhìn những điều này dưới một  góc nhìn thú vị, sau đó sống hết mình tại thời điểm hiện tại cho ý tưởng nhận được từ góc nhìn nói trên.

Mọi chủ đề, mọi đối tượng đều có thứ gì đó cực kỳ thú vị đối với bạn và bạn có thể tìm thấy nó bằng cách tìm kiếm nó. Hãy nghiên cứu kỹ lưỡng tất cả các khía cạnh và điều gì đó có thể thu hút sự quan tâm của bạn một cách tích cực sẽ xuất hiện.

Tìm cách tập trung vào điều gì đó mà bạn không thực sự quan tâm là lãng phí năng lượng cũng như thời gian. Vì vậy, tạo ra sự quan tâm là bước đầu tiên. Sử dụng thời gian để tìm ra điều thú vị là được lợi về thời gian.

Để thúc đẩy một hành động tinh thần trọn vẹn nơi sự chú ý được hướng tới - nghĩa là làm cho phần tâm trí đó tỉnh táo hoàn toàn – ý thức phải hành động ở cái có thể được gọi là tầng trên.

Một thực tế ai cũng biết là tất cả các lực của tự nhiên đều trở nên tinh tế hơn, mạnh hơn nhanh hơn khi chúng lên cao hơn trong thang đo; và sức mạnh của tâm trí, vốn là tự nhiên, cũng không phải ngoại lệ. Do đó, mọi hành động của tâm trí phải được thể hiện thông qua những rung động tinh thần cao nhất, sáng nhất và tinh tế nhất mà ý thức, trong trạng thái phát triển hiện tại, có thể nhận biết được.

Những hành động của tâm trí được thể hiện thông qua cảm tưởng tư duy tinh tế hơn (finer feeling of thought), thuộc phạm vi cao hơn trong thang đo so với tư duy khách quan thông thường; do đó, nếu sự chú ý luôn tác động thông qua những cảm tưởng (feeling) tinh tế hơn này, chúng ta sẽ liên tục thiết lập được trạng thái tỉnh táo hoàn toàn. Điều này cực kỳ quan trọng, bởi vì tâm trí tỉnh táo hoàn toàn không chỉ ở trong trạng thái khả năng vượt trội mà còn rèn luyện khả năng này (giving action to this ability). 

Để phát triển khả năng quan tâm, hãy hướng sự chú ý vào điều gì đó thú vị tại mọi khoảnh khắc. Cách thực hành này mang lại nhiều lợi ích nhất vì mọi thứ đều phát triển thông qua việc sử dụng.

Nếu bạn không tìm thấy điều gì đáng quan tâm vào bất kỳ thời điểm cụ thể nào, thì chỉ riêng việc bạn đang tìm kiếm mối quan tâm sẽ giữ cho tâm trí luôn ở trạng thái quan tâm hoàn toàn tỉnh táo, và mục đích trong tâm trí của bạn theo đó sẽ được hoàn thành.

Trong khi hướng sự chú ý vào các điểm quan tâm khác nhau với mục đích thực hành, mối quan tâm có thể được thay đổi thường xuyên như mong muốn, tuy nhiên tốt nhất là nên chú ý đến một chủ đề nếu sự quan tâm còn đầy đủ và mạnh mẽ một cách tự nhiên, bởi vì điều này sẽ phát triển xu hướng làm mọi việc đến nơi đến chốn.

Trong khi tập trung vào công việc chúng ta có trong tay, sẽ rất hữu ích nếu tìm kiếm nhiều điểm thú vị khác nhau liên quan đến công việc đó, và luân phiên chú ý đến những điểm khác nhau này. Điều này sẽ mở rộng phạm vi chú ý và do đó nâng cao khả năng của các năng lực được sử dụng. 

Tuy nhiên, những thay đổi về mối quan tâm này không nên quá thường xuyên, tần suất thế nào phải do mỗi cá nhân quyết định; mục tiêu là thúc đẩy sự quan tâm trọn vẹn, mạnh mẽ trong từng giai đoạn của công việc, và dành sự chú ý của cá nhân chúng ta đến từng phần khi phần đó nhận được sự chú ý.

Nên tránh hoàn toàn mọi phương pháp khách quan hay cơ học để phát triển sự tập trung, bởi vì những bài tập như vậy có xu hướng kéo tâm trí lên bề mặt, và do đó tạo ra suy nghĩ nông cạn, cũng như trạng thái tinh thần phân tán và lang thang.

Sự tập trung thực sự thì có chiều sâu; do đó, để phát triển sự tập trung thực sự, chiều sâu của ý nghĩ, chiều sâu của cảm tưởng (feeling) và chiều sâu của ý thức phải được vận dụng. Chúng ta phải tìm cách thâm nhập vào bản chất (spirit) của sự vật thay vì chỉ nhìn vào bề mặt của chúng.

Khi nhận ra rằng chúng ta đang tiếp xúc với bản chất của điều mà chúng ta đang hướng sự chú ý của mình đến, chúng ta nên hết mình cho sự chú ý đó, và sự phát triển của sự tập trung đích thực sẽ được thúc đẩy một cách triệt để.

 StarGate dịch từ cuốn 
Điềm tĩnh và Năng suất   
Tác giả  Christian D. Larson 


*****

Bài tiếp theo: Chương 9 - Khắc phục thất thoát năng lượng bằng chuyển hóa các sức mạnh 

MỤC LỤC

No comments:

Post a Comment