Điều cần thiết đầu tiên là cần nhận thức rõ ràng và tuyệt đối rằng thế giới tâm linh và thế giới vô hình không giống nhau. Điều thiết yếu thứ hai là nhận ra rằng chúng ta không thể tìm thấy thế giới tâm linh bằng cách đi lên theo đo rung động của sự biểu đạt được thể hiện; nhưng chúng ta chỉ có thể tìm thấy thế giới tâm linh bằng cách đi vào tâm linh (spirit) của cái không được thể hiện nằm ở bên trong, thứ tồn tại đằng sau mọi thể hiện; hay nói cách khác thứ hiện hữu trong Linh hồn Bất biến của vũ trụ.
Khi đi vào tâm linh của mọi sự sống, chúng ta tìm thấy một trạng thái trong đó mọi sinh mệnh luôn luôn tồn tại như chúng là; và trong trạng thái đó chúng ta tìm thấy Đấng Tất Cả Trong Tất Cả, một trạng thái mà không gì có thể thêm vào và không gì có thể bớt đi.
Tuy nhiên, khi chúng ta xem xét các trạng thái hữu hình hoặc vô hình khác nhau của cuộc sống, chúng ta luôn tìm thấy những điều kiện nơi một cái gì đó có thể được thêm vào hoặc một cái gì đó có thể được bớt đi. Và ở đây chúng ta sẽ tìm thấy bí mật thực sự của đời sống tâm linh, hay trạng thái tâm linh của sự tồn tại; nghĩa là, bất cứ khi nào bạn phân biệt được một trạng thái tồn tại mà không gì có thể thêm vào hoặc không gì có thể bớt đi, thì bạn có thể biết rằng bạn ý thức được về tâm linh hoặc rằng bạn đã bước vào thế giới tâm linh.
Mặt khác, bất cứ khi nào bạn gặp một trạng thái tồn tại trong đó bạn thấy rằng thứ gì đó có thể được thêm vào hoặc bớt đi, thì bạn không phải đang đối mặt với thế giới tâm linh thực sự mà là với thế giới biểu đạt, thế giới của sự thay đổi và tăng trưởng và sự phát triển, tồn tại dưới hình thức này, không chỉ trên tầng hữu hình, mà còn trên hàng triệu triệu tầng vô hình, ngày càng lên cao hơn trên thang đo sự biểu đạt ngày càng tiến bộ.
Khi bước vào thế giới tâm linh, chúng ta tìm thấy chính bản thể thực sự (real being); nhưng bản thể thực sự là thứ không thể định nghĩa bằng lời. Đó là điều mà chúng ta phải ý thức được với tư cách cá nhân; và chúng ta thực sự trở nên ý thức về bản thể thực sự khi trải nghiệm ý thức về sự hiện hữu đó, thứ sẽ tiết lộ một cách rõ ràng cho chúng ta sự thật vĩ đại rằng đối với bản thể này không gì có thể thêm vào hoặc bớt đi.
Khi chúng ta phân tích vũ trụ biểu đạt vĩ đại, hữu hình và vô hình, chúng ta thấy rằng nó vĩnh viễn đang trở thành; nó không hoàn thiện ở mọi nơi và phải phát triển theo mọi hướng cho đến vĩnh viễn. Nhưng điều này không đúng với thế giới tâm linh. Thế giới tâm linh đã kết thúc ngay cả lúc này; nó trọn vẹn theo nghĩa tuyệt đối, chứa đựng trong nó Đấng Tất Cả Trong Tất Cả; và khi chúng ta thực sự bước vào thế giới tâm linh và ý thức được Đấng Tất Cả Trong Tất Cả, chúng ta sẽ tự mình biết rằng trong thế giới tâm linh không gì có thể thêm vào hay bớt đi. Vì vậy, chúng ta có thể tuyên bố bằng Tâm giác ngộ của những ngày xưa rằng: 'Mọi việc đã hoàn tất và mọi việc đều rất tốt đẹp'.
Khi tiếp cận việc nghiên cứu về tâm linh, chúng ta phải luôn ghi nhớ sự thật rằng mọi thứ tồn tại trong hoặc liên quan đến tâm linh đều tự nó đã hoàn chỉnh; và rằng thái độ tinh thần của chúng ta khi thực hiện nghiên cứu như vậy phải xuất phát từ nhận thức có ý thức về chân lý vĩ đại này, thừa nhận một cách chắc chắn và liên tục nguyên tắc hoàn hảo và trọn vẹn tuyệt đối trong mọi thứ liên quan đến các yếu tố tâm linh.
Khi tiếp cận việc nghiên cứu linh hồn (soul), chúng ta phải áp dụng cùng một phương pháp, bởi vì linh hồn hoàn toàn thuộc về tâm linh, và do đó chứa đựng trong nó mọi thứ cần thiết cho sự sống và sự tồn tại vĩnh cửu của linh hồn. Chúng ta biết rằng tâm trí và cơ thể là không hoàn chỉnh, điều này đúng với mọi thứ biểu đạt ở bên ngoài; nghĩa là, ở đâu chúng ta tìm thấy sự biểu đạt, ở đó chúng ta sẽ tìm thấy sự không hoàn chỉnh, bởi vì sự biểu đạt cùng lắm chỉ là sự bộc lộ một phần của cái vô hạn tồn tại trong phần tâm linh ở bên trong.
Điều này là đúng, chúng ta hiểu rằng sự phát triển và tiến bộ sẽ bao gồm việc gia tăng liên tục cách thể hiện dưới mọi hình thức và cách thức, một sự gia tăng nhất thiết phải là vĩnh viễn, bởi vì không thể có kết thúc cho sự gia tăng thực tế là vô hạn.
Khi chúng ta tiến hành phân tích bất cứ điều gì trong cuộc sống, chúng ta đều gặp những nguyên tắc và điều kiện tương tự; nghĩa là, chúng ta nhận thấy sự không hoàn chỉnh của phần ở bên ngoài, cho dù nó có thể biểu đạt ở bậc thang cao đến đâu; và chúng ta gặp được sự hoàn chỉnh tuyệt đối ở bên trong mọi thứ, cho dù đó là một phẩm chất, một nguyên lý, một thực thể hay một vũ trụ. Phần tâm linh ở bên trong của vạn vật là hoàn chỉnh và bất biến, đó là lý do tại sao nó mang tính tâm linh.
Để xem xét khía cạnh thực tế hơn của chủ đề, chúng ta có thể tìm hiểu nguyên tắc sức khỏe và sự trọn vẹn; và chúng ta sẽ khám phá ra sự tồn tại của một nguyên tắc sức khỏe hiện diện trong cuộc sống của mọi loại sức khỏe, và nguyên tắc này chứa đựng mọi yếu tố sức khỏe có thể hình dung được hoặc có thể tồn tại. Nói cách khác, nguyên tắc sức khỏe hoàn hảo chứa đựng nhiều sức khỏe đến mức không thể chứa thêm được nữa; và do đó, nguyên tắc thực sự của sức khỏe hoàn toàn thuộc về tâm linh, chứa đựng trong nó vô số thước đo về sức khỏe thực sự hoặc tuyệt đối.
Đúng vậy, chúng ta nhận ra sự cần thiết của việc hướng về nguồn bên trong hay nguồn tâm linh để có được sức khỏe, sự trọn vẹn, sự sống, sức sống, sức mạnh, nếu chúng ta muốn có được những phạm vi rộng lớn nhất cũng như chất lượng tốt nhất và hoàn hảo nhất có thể hình dung được.
Chúng ta có thể tìm hiểu bất kỳ phẩm chất hay trạng thái nào của tâm trí hoặc ý thức theo cách tương tự; và chúng ta sẽ thấy rằng mặc dù biểu đạt bên ngoài có thể không hoàn chỉnh, nhưng nguồn bên trong thì tuyệt đối hoàn chỉnh, do đó phần bên ngoài có thể tiếp tục khai thác phần bên trong, trong một khoảng thời gian vô tận, liên tục nhận thêm mà không bao giờ làm cạn kiệt nguồn cung cấp.
Điều này là đúng, chúng ta nhận ra rằng dù chúng ta có thể sở hữu bao nhiêu sự phong phú hay hoàn hảo của cuộc sống, trong nhân cách, tâm trí hay linh hồn, chúng ta luôn có thể nhận được nhiều hơn từ phần tâm linh bên trong và tiếp tục nhận được nhiều hơn nữa mà không có hồi kết, qua đó không ngừng vươn lên lên cao hơn trên thang đo ở tất cả mọi mặt. Tuy nhiên, trước khi có thể áp dụng quy luật tuyệt vời này, chúng ta phải hiểu một cách hoàn hảo sự thật vĩ đại rằng phần tâm linh là hoàn hảo, hoàn chỉnh và vô tận, và rằng phần tâm linh là nguồn gốc thực sự, vô hạn của mọi thứ xuất hiện ở thế giới bên ngoài.
Khi chúng ta xem xét các cá nhân dưới ánh sáng của ý tưởng này và nói về họ như những con người tâm linh, chúng ta không thể có ý nói rằng họ tâm linh xuyên suốt và xuyên suốt, hay tâm linh tuyệt đối, mà là họ đang phát triển trong ý thức về phần tâm linh, và từ đó ngày càng lấy được nhiều hơn và nhiều hơn từ sự hoàn hảo của linh hồn để thể hiện ra bên ngoài trong tâm trí và nhân cách.
Đời sống bên ngoài luôn không hoàn chỉnh, luôn lớn lên, luôn phát triển, luôn thăng tiến, trong khi đời sống bên trong không ngừng cống hiến ngày càng nhiều hơn từ sự hoàn hảo vô tận của mình nhằm mục đích tăng sự hoàn hảo, phong phú và giá trị của đời sống bên ngoài; và bất kỳ cá nhân nào không ngừng lấy ra từ tâm linh bên trong ngày càng nhiều sự phong phú, phẩm chất và sức sống của linh hồn, thì sẽ không ngừng trở nên tâm linh hơn trong ý thức và trong nhận thức; và do đó chúng ta có thể nói về một cá nhân như vậy là đang trên con đường tâm linh vĩ đại.
Tuy nhiên, một cá nhân còn chưa nhận thức được phần tâm linh bên trong, và do đó chỉ phụ thuộc hoàn toàn vào những hạn chế của cuộc sống bên ngoài, thì vẫn chưa bước vào con đường tâm linh và do đó bộc lộ trong nhân cách, trong tâm trí và trong ý nghĩ chỉ những yếu tố liên quan đến cuộc sống cá nhân, hoặc cuộc sống trần thế.
Nhưng tất cả chúng ta đều được định sẵn vào thời điểm thích hợp sẽ trở nên có ý thức về tâm linh (spirit), và do đó bắt đầu biểu đạt phần tâm linh qua mọi khía cạnh của cuộc sống bên ngoài; nhưng vì đây là một quá trình vô tận nên không có linh hồn cá nhân nào, bất cứ lúc nào, đạt đến trạng thái mà sự biểu hiện đầy đủ của tâm linh sẽ trở nên hữu hình ở cuộc sống bên ngoài; và điều này cũng tốt thôi, bởi vì nếu chúng ta đạt đến trạng thái như vậy thì cuộc sống sẽ ngừng lại và sẽ không còn điều gì để vì nó mà sống trong tương lai.
Khi nhận ra ý nghĩa đầy đủ của cuộc sống và sự phát triển của nó, chúng ta khám phá ra rằng chúng ta đang sống trong hai thế giới, hoặc rằng tất cả chúng ta nên sống trong hai thế giới nếu muốn thực hiện đúng mục tiêu cao cả mà sự tồn tại đặt ra cho mình. Hai thế giới này tạo thành thế giới vĩ đại bên trong và thế giới vĩ đại bên ngoài, hay thế giới tâm linh bên trong, là sự hoàn hảo vô tận, và thế giới bên ngoài, vĩnh viễn nhận được mức độ biểu đạt ngày càng lớn hơn từ phần tâm linh, và do đó ngày càng trở nên tuyệt vời hơn, đẹp đẽ hơn và lý tưởng hơn.
Tuy nhiên, đa số sống gần như hoàn toàn ở phần bên ngoài, và chỉ trong những dịp hiếm hoi mới có sự tiếp xúc có ý thức với phần tâm linh bên trong. Đó là lý do chính tại sao hầy hết mọi người thiên về vật chất và sống trong sự trói buộc bởi bệnh tật, nghịch cảnh và đau đớn, gặp phải điều sai trái ở mọi nơi và chỉ đạt được những phần nhỏ của những gì thúc đẩy điều thiện lành và niềm vui.
Tuy nhiên, sống trong trạng thái tinh thần như vậy là phụ thuộc gần như hoàn toàn vào những hạn chế của thế giới bên ngoài, và do đó sự tồn tại như vậy sẽ không có ý nghĩa gì nhiều trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Nhưng khi chúng ta bắt đầu sống trong phần tâm linh ở bên trong cũng nhiều như sống trong phần hữu hình ở bên ngoài, chúng ta sẽ thấy rằng mọi khoảnh khắc trở nên rộng lớn hơn, tuyệt vời hơn và đáng khao khát hơn, bởi vì chúng ta không ngừng khai thác sự phong phú của thế giới tâm linh để phục vụ sự tăng trưởng không ngừng ở thế giới bên ngoài; và chúng ta biết rằng không thể có niềm vui nào lớn hơn ý thức không ngừng vươn tới những điều rộng lớn hơn, phong phú hơn và cao hơn trong cuộc sống, ý nghĩ và nhận thức cao cả.
Khi chúng ta nhận ra ý nghĩa thực sự của thế giới tâm linh và biết rằng đó là một thế giới thấm nhuần tất cả các thế giới khác trong không gian bao la, và rằng thế giới tâm linh này được cấu tạo đến mức nó chứa đựng trong mình mọi thứ mà vĩnh cửu có thể đòi hỏi cho cuộc sống, sự tiến lên và thăng hoa, thì tự nhiên chúng ta sẽ hỏi làm thế nào có thể biết nhiều hơn về phần tâm linh, đồng thời cũng kiểm tra tâm trí của mình để xác định xem hiện tại chúng ta biết bao nhiêu về phần tâm linh vào thời điểm hiện tại.
Khi những câu hỏi này đã được trả lời, chúng ta sẽ tự hỏi làm thế nào mà chúng ta đã học được những gì chúng ta biết về phần tâm linh, hoặc làm thế nào chúng ta ý thức được về những yếu tố tâm linh mà chúng ta biết là mình ý thức được trong giai đoạn nhận thức hiện tại. Khi biết những điều này, chúng ta sẽ có khả năng tiến về phía trước tốt hơn, và do đó những câu hỏi như thế này là quan trọng nhất.
Khi cố gắng định nghĩa phần tâm linh, chúng ta bắt đầu bằng việc tuyên bố rằng thế giới tâm linh là tuyệt đối; và chúng ta biết rằng cái tuyệt đối ở trong trạng thái không thể thêm gì vào được; nhưng chúng ta không thể hình dung được một trạng thái như vậy chừng nào ý thức của chúng ta còn thuần tuý cá nhân. Vì vậy, việc hiểu được giá trị của phần tâm linh là điều không thể đạt được nếu chúng ta chưa thể đầu tiên là phát triển được ít nhất một mức độ nhận biết tâm linh nào đó; nhưng tất cả chúng ta đều có một mức độ nhận biết tâm linh nhất định, và do đó chúng ta có nền tảng để xây dựng cấu trúc vĩ đại của ý thức tâm linh vô hạn.
Chúng ta nói về Đấng Thần thánh (Divine) như là sự tuyệt đối bởi vì chúng ta nhận ra rằng chúng ta không thể thêm gì vào trí tuệ, sức mạnh, sự sống, ánh sáng và vinh quang của Đấng Tối cao (Supreme) . Chúng ta nói rằng Chúa (God) là Đấng Tất Cả Trong Tất Cả, nhưng chúng ta cũng có thể nói như vậy về thế giới tâm linh.
Tuy nhiên, khi xem xét thế giới bên ngoài, chúng ta thấy điều ngược lại. Chúng ta có thể liên tục vươn lên trên thang đánh giá của sự phát triển cho đến khi trở thành những điều tuyệt diệu, vượt xa sức tưởng tượng, nhưng chúng ta vẫn có thể vươn cao hơn nữa. Chúng ta vẫn có thể đạt được sức mạnh lớn hơn, trí tuệ lớn hơn, thành tựu lớn hơn. Điều này cũng đúng với mọi thứ tồn tại ở thế giới vĩ đại bên ngoài. Dù nó có tuyệt vời đến đâu, chúng ta vẫn có thể làm cho nó trở nên tuyệt vời hơn nữa, và chúng ta có thể tiếp tục làm cho nó ngày càng tuyệt vời hơn trong vô số khoảng thời gian vô tận của vĩnh cửu.
Vì vậy, chúng ta đánh giá cao sự thật rằng những gì biểu đạt ở thế giới vĩ đại bên ngoài, dù nó có tuyệt vời đến đâu hay cao đến đâu trên thang đánh giá, dù nó tồn tại ở dạng hữu hình hay ở giai đoạn cao nhất của thế giới vô hình, thì nó vẫn ở bên ngoài, bạn luôn có thể bổ sung thêm điều gì đó, bạn luôn có thể làm cho nó hoàn hảo hơn hoặc tuyệt vời hơn.
Nhưng điều này không đúng với thế giới tâm linh. Thế giới tâm linh, ngay cả bây giờ, vẫn đang ở đỉnh cao của sự hoàn hảo tuyệt đối, do đó không có quy luật nào trong vũ trụ mà qua đó bất cứ điều gì có thể được thêm vào để tạo nên sự hoàn chỉnh của thế giới đó.
Tuy nhiên, thế giới tâm linh, mặc dù có vẻ hoàn toàn trái ngược với thế giới bên ngoài, nhưng không phải là một thứ tách rời. Nó không phải là một vũ trụ tồn tại bên ngoài hoặc cách xa vũ trụ vật chất hoặc vũ trụ bên ngoài. Thực ra, thế giới tâm linh chính là linh hồn của thế giới bên ngoài và do đó hiện diện ở khắp mọi nơi. Nhưng nó không thể được tìm thấy bằng cách vươn lên, có thể nói vậy, trên thang đánh giá của sự phát triển, cũng như không thể được tìm thấy bằng cách đi vào cái vô hình, bởi vì những phạm vi vô hình cũng ở trong thế giới bên ngoài.
Điều này là đúng, chúng ta tìm thấy sự sống và nguyên lý của tâm linh ở khắp mọi nơi, trong mọi phẩm chất, mọi thể hiện (manifestation), mọi biểu đạt (expression); và để minh họa, chúng ta có thể xem xét tâm linh của âm nhạc. Chúng ta biết rằng âm nhạc, theo cách đánh giá thông thường, là sự biểu đạt bên ngoài, bao gồm những sự hòa hợp của các âm sắc; nhưng sự biểu đạt này có nguồn gốc từ cái mà chúng ta gọi là linh hồn (soul) của âm nhạc. Và chúng ta biết rằng bất cứ khi nào chúng ta hòa vào linh hồn của âm nhạc, hoặc bước vào trạng thái thưởng thức nơi chúng ta cảm thấy mình nhận ra được tâm linh của âm nhạc, thì đó là lúc chúng ta đánh giá cao và thưởng thức âm nhạc vượt xa trải nghiệm trước đó.
Chúng ta biết rằng những người nhận ra giá trị của âm nhạc đích thực đều quen thuộc với thực tế là những nghệ sĩ giỏi nhất luôn tiếp cận tâm linh của âm nhạc, và nghệ sĩ càng đi sâu vào tâm linh của âm nhạc thì âm nhạc của họ càng trở nên tuyệt vời. Chúng ta nói rằng âm nhạc của nghệ sĩ này tóm lại là có hồn (soul), nó là một thứ gì đó hơn cả sự hòa hợp đơn thuần của các âm sắc, một thứ gì đó vô cùng hơn, một thứ không bao giờ có thể định nghĩa hay mô tả được. Và chúng ta sẽ hiểu lý do của điều này khi biết rằng linh hồn của âm nhạc chứa đựng trong nó tất cả âm nhạc của sự tồn tại; nghĩa là, nhiều âm nhạc đến mức không thể tăng thêm âm lượng, số lượng hoặc chất lượng dưới bất kỳ hình thức hoặc cách thức nào.
Tại chính nơi này, chúng ta sẽ có được một khám phá vĩ đại, nếu tâm trí của chúng ta rộng mở với những điều cao cả hơn và vĩ đại hơn. Chúng ta sẽ khám phá bí quyết để trở thành một nhạc sĩ vĩ đại hoặc tuyệt vời; và bí mật này nằm ở khả năng đi vào linh hồn của âm nhạc thay vì chỉ biểu diễn ở bên ngoài. Chúng ta biết rằng nghệ sĩ luôn biểu đạt ra thế giới bên ngoài những gì được cảm nhận ở thế giới bên trong; và do đó, nếu người nghệ sĩ có thể thâm nhập sâu vào thế giới tâm linh bên trong của linh hồn âm nhạc đến mức nguồn gốc thần thánh thực sự của âm nhạc có thể được cảm nhận và nhận biết, thì chúng ta hiểu rằng một nghệ sĩ như vậy đương nhiên sẽ thể hiện được thứ âm nhạc vượt xa bất cứ thứ gì chúng ta từng nghe trước đây. Chúng ta biết rằng có rất nhiều nhạc sĩ thể hiện hoàn hảo về mặt kỹ thuật, nhưng chỉ có một số ít bộc lộ được tâm linh thực sự của Bản giao hưởng Vĩ đại.
Tuy nhiên, nếu tất cả những nhạc sĩ hoàn hảo về mặt kỹ thuật này nhận ra rằng âm nhạc có linh hồn, hoặc có một thế giới tâm linh bên trong thế giới hữu hình của âm nhạc, rồi cố gắng ý thức về thế giới tâm linh đó để cảm nhận và nhận ra những điều kỳ diệu, những điều kinh ngạc và vẻ đẹp không thể diễn tả của âm nhạc ở mức độ hoàn hảo tuyệt vời của nó, nếu những nhạc sĩ hoàn hảo về mặt kỹ thuật đi theo con đường này, chúng ta có thể tưởng tượng rõ ràng âm nhạc của tương lai sẽ ra sao.
Nhưng đôi khi chúng ta gặp những tính cách có linh hồn (soul), và chúng ta nhận thấy họ không chỉ sống hòa hợp với những quy luật lớn lao của cuộc sống, trung thành với chân lý trong mọi hành động và biểu hiện của mình, mà thêm vào đó họ còn trao cả linh hồn mình không chỉ cho bất cứ điều gì họ làm, mà họ cũng thổi hồn vào chính sự hiện diện của họ, để khi có mặt trong sự hiện diện của những tính cách như vậy, chúng ta sẽ vô cùng ấn tượng trước vẻ đẹp, có thể nói là thần thánh, của cuộc sống đang được thể hiện thông qua họ.
Chúng ta gặp những điều kiện tương tự trong tâm trí con người và cả trong các năng lực khác nhau của tâm trí. Một số tâm trí rất lỗi lạc, nhưng lại hoàn toàn máy móc trong sự lỗi lạc của mình, trong khi những tâm trí khác lại bổ sung cái mà chúng ta có thể gọi là ‘nét tinh tế’ vào mọi suy nghĩ hoặc biểu hiện; và lý do là những tâm trí như vậy tiếp xúc được với linh hồn của sự sống, những tâm trí đó đang dần ý thức được thế giới tâm linh tồn tại khắp nơi, trong tâm trí, trong mọi sự vật.
StarGate dịch từ cuốn
Những bước tiến bộ của con người
(Steps in human progress)
Tác giả Christian D. Larson
No comments:
Post a Comment